Những đứa trẻ không bao giờ lớn


Mình ngồi viết những dòng này khi nhà kế bên đang vang lên tiếng hát của những đứa trẻ được nghỉ học do tin bão.
Chắc đã lâu rồi mình quên mất mình từng là đứa trẻ thích chạy nhảy, thích hát hò, thích rong chơi với chính mình như thế nào. Thế là mình cùng đám nhóc đó làm một chuyến hành trình đến nơi mà tụi mình có thể tự tạo ra niềm vui mà không cần tìm kiếm ở đâu xa xôi. Nơi đó có tên là La Vie Est Belle hay Cuộc Sống Tươi Đẹp. Continue reading “Những đứa trẻ không bao giờ lớn”

Mùi của Tự Nhiên


Tôi là một người khá nhạy cảm với mùi, nghe như gã thiên tài ghê tởm Jean-Baptiste Grenouille trong tác phẩm Mùi Hương của Patrick Suskind. À dĩ nhiên là không đến nỗi đó. Khả năng của tôi chỉ là ngửi được mùi hương dù là thoang thoảng, và liên hệ đến một miền ký ức xa xôi nào đó mà tôi cũng không nhớ, hoặc không biết là ký ức đó liệu có từng tồn tại trong cuộc đời mình không. Continue reading “Mùi của Tự Nhiên”