Buổi sáng nọ, tôi ngẩng đầu nhìn qua ô cửa sổ trước nhà.
Tôi thấy một con chim mẹ đang mở tròn mắt nhìn các con của mình.
Những chú chim vẫn đang nằm yên trên chiếc tổ trên cành cây nhà tôi.
Tôi thấy một niềm hạnh phúc ánh lên trong mắt của chim mẹ.
Bất ngờ, con Vàng nó leo lên cành cây gần tổ.
Thấy con Vàng leo, con Cọp cũng chạy theo và leo lên cây.
Hai con nhìn cái tổ đang lơ lửng với ánh mắt đầy kì thú.
Bỗng, con Vàng quay lại nhìn con Cọp với một ánh mắt đầy ý nhị
Vàng: anh nghĩ trên đó có mấy con chim hả anh Cọp?
Cọp: Òm, em thấy trước mà còn hỏi anh nữa. Sao, chú tính làm gì? Để anh theo với
Vàng: Hay mình lên phá tụi nó đi anh.
Cọp: Lỡ chim mẹ mổ mình sao em?
Vàng: Em thấy chim mẹ bay đi tìm mồi rồi. Mình lên chào mấy chim con thôi mà.
Cọp: Anh nghi chú lắm, lên chào thôi nhá. Phá phá một hồi là chim mẹ rủ nguyên bầy chim ba chim chú chim cậu chim dì tới mổ là anh em tụi mình khỏi chạy.
Vàng: hề hề, anh cứ theo em. – Hai chú chó lại tiếp tục leo lên cành cây.
Đang leo, do sức nặng của hai chú (cũng cỡ 15 ký một chú), nên cành cây bị rung lắc rất mạnh.
Chợt, “Bịch” một vật thể đang rơi dần xuống đất từ chiếc tổ chim kia.
Một chú chim nhỏ đã rơi khỏi tổ. Hai chủ chó nhìn xuống.
Cọp: chết cha, có con chim con rớt khỏi tổ rồi kìa em.
Hai con vội vã nhảy ồ xuống đất.
“Sao chim mà không biết bay?”, Cọp la lên.
Vàng: anh ng…., á không, thì nó mới đẻ mà pa
Cọp: mình lại coi nó sao không. Hai chú lúi cúi đi lại gần chú chim. Bất ngờ, chú chim mở mắt.
Chim non: á papa, mama, papa, mama
Cọp và Vàng đưa mắt nhìn nhau rồi cùng chớp mắt…
Thì ra chú chim non tưởng Cọp và Vàng là ba mẹ của chú. Thế là chú cứ liên miệng papa mama, làm cho hai chú chó vừa ngỡ ngàng vừa thấy háo hức.
Vàng: á đù. Giờ sao anh. Vàng nhìn Cọp
Cọp: Coi trước coi em chim có bị sao không đã, ngã cao thế mà.
Hai con đưa mũi lại gần chú chim, thở phì phò. Bé chim nhìn lên với ánh mắt đầy ngây ngô.
Vàng: không sao hết á, em chim thiệt mạnh mẽ anh ha. Giờ mình tìm cách đưa em ý lên lại cây đi anh. Hay là…
Cọp: mình nhận nuôi nó là con đi em
Vàng: Rồi mình lấy đồ gì cho nó ăn ha anh?
Cọp: mình đi tìm giun. Vườn nhà mình nhiều giun lắm.
Vàng: rồi lỡ mẹ nó về không thấy sao anh?
Nói tới đây, Vàng và Cọp thấy chim mẹ đang bay về tổ.
Vàng: chời ơi, nhắc tào tháo là tào tháo tới, mẹ nó về rồi kìa anh, mau mau mang nó trả lại tổ, không thì mệt đó.
Cọp: ừa mình mang chim trả lại tổ đi em. Cọp ngậm bé chim vào miệng.
Chim mẹ từ xa nhìn xuống thấy Cọp đang ngậm bé chim, nó tưởng Cọp đang tính ăn thịt chim con, bèn hối hả bay xuống đầy giận dữ.
Chim mẹ bay xà vào người Cọp, dùng mỏ mổ vào tai cọp.
“Các cậu đang làm gì con tôi đấy!”, chim mẹ la.
Vàng: ớ ớ, cô ơi, bình tĩnh
Cọp: á á, đau đau, tai con bị cụp rồi, đừng mổ nữa cô ơi
Vàng: tụi con đang đưa bé chim về tổ đó cô, nãy bé rớt xuống đất
Chim mẹ: Nó đang yên đang lành trên tổ, làm sao mà rớt xuống, hửm?
Vàng: dạ dạ, tụi con lỡ làm cây run nên bé rớt xuống.
Chim mẹ: Cái gìiiii, sao tụi con phá quá vậy, lỡ em nó bị gì rồi sao? Muốn cô đập cho nát đít không?
Vàng: tụi con thấy mấy bé ở trên tổ buồn lắm nên muốn lên chơi với mấy bé đó cô.
Chim mẹ: thiệt không đó? tui ở đây lâu, thấy mấy ông cũng quậy lắm chớ không vừa gì đâu nha. Hay mấy ông buồn quá nên lên phá mấy đứa con tui?
Cọp: he he cô này hiểu rành tụi mình quá ha Vàng?
Vàng liếc mắt qua Cọp.
Cọp: Dạ, tụi con xin lỗi Cô và các em đã làm cho em rớt xuống. Cô bỏ qua cho tụi con nha cô ơi. Tụi con biết lỗi rồi, hông dám làm vậy nữa đâu. Lần sau tụi con muốn chơi với các em, sẽ đợi Cô về mang em xuống cho tụi con.
Chim mẹ: Hai đứa muốn chơi với mấy bé thì cứ báo cô. Cô ở trên tổ nhìn xuống thấy hai đứa mặc dù phá nhưng hiền. Cô cũng yên tâm để cho 2 đứa chơi với mấy bé. Nhưng muốn chơi thì phải có cô ở đó để coi chừng, nghe chưa?
Vàng: dạ dạ, được chơi với mấy em là tụi con zui roài.
…
Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy con Vàng và Cọp lay hoay với một chú chim. Chẳng biết tụi nó đang làm trò gì.
—-
HẾT